Hãy trở thành người hầu việc khiêm tốn như đầy tớ

2638Views
Nội dung

Ðức Chúa Trời phán rằng Ngài sẽ cứu rỗi người khiêm nhường (Gióp 22:29). Đức Chúa Trời cũng đến trái đất này và cứu nhiều linh hồn bằng cách khiêm tốn hầu việc như đầy tớ. Và Ngài phán rằng “Vì Ta đã làm gương cho các ngươi, để các ngươi cũng làm như Ta đã làm cho các ngươi” (Gi 13:15). Với tư cách là các con trai con gái của Đức Chúa Trời, mong rằng các vị sẽ nhận được nhiều phước lành khi noi theo tấm gương của Đức Chúa Trời.

Ngài ban cho các vị sự sống đời đời, được hưởng vinh hiển đẹp đẽ trên Nước Thiên Ðàng mãi mãi đời đời, nên việc duy nhất nên làm là cảm tạ Ðức Chúa Trời. Khi cảm tạ ân huệ Ngài ban cho sự cứu rỗi và làm hết trách nhiệm mình đảm đương trong lẽ thật bằng niềm vui được đi vào Nước Thiên Đàng, Đức Chúa Trời sẽ ban cho các vị phước lành tùy theo công việc các vị đã làm.

Chúng ta là những người có quyền công dân của vương quốc trên trời (Phi 3:20). Nếu muốn đi vào và được sống ở Nước Thiên Đàng, các vị phải làm công việc Đức Chúa Trời giao phó, giữ gìn luật pháp của Đức Chúa Trời và nhất định phải được biến hóa thành hình ảnh giống với Đức Chúa Trời. Trong luật pháp của Đức Chúa Trời không chỉ có điều răn như ngày Sabát hay Lễ Vượt Qua, mà còn có giáo huấn rằng hãy biến hóa thành hình ảnh xứng đáng là con cái của Đức Chúa Trời. Con cái của Đức Chúa Trời phải làm hành động xứng đáng là con cái của Ðức Chúa Trời. Ngài phán các vị phải có tấm lòng của Đấng Christ, nghĩ đến người khác trước mình và hòa thuận bằng tấm lòng khiêm nhường (Phi 2:2-9). Các vị phải hiệp ý với nhau, đồng tình yêu thương và tìm điều tốt đẹp không chỉ cho bản thân mà còn cho các anh chị em. Với tư cách là con cái của Đức Chúa Trời, công việc chúng ta cần làm là nhìn xem anh chị em có đang vui mừng sinh hoạt đức tin và kết trái Tin Lành hay không, dạy dỗ họ thông qua lời của Đức Chúa Trời, làm gương bằng hành động và hầu việc họ như đầy tớ bằng sự khiêm tốn.

Cha đã đích thân làm gương cho chúng ta như thế này. Vào thời kỳ mà đồ ăn còn khan hiếm, Ngài luôn chia sẻ và dành phần nhiều hơn cho các người nhà đức tin, dù là cháo hay cơm. Ngài làm công việc gánh đá nặng nhọc và truyền đạo nhiều, Ngài đã đói bụng dường bao đây? Song, Ngài đã nghĩ đến cơn đói của người khác trước và chịu đựng cơn đói của chính Ngài. Dù hết thảy mọi thứ đều thuộc về Ðức Chúa Trời, nhưng vì tội lỗi của chúng ta mà Đức Chúa Trời đã đến đất này, chịu đói, thiếu quần áo mặc và chịu khổ nạn. Lo lắng rằng một linh hồn có thể bị vấp ngã, Ngài luôn nói lời lịch sự, hầu việc chúng ta như đầy tớ và luôn mỉm cười trước niềm vui cứu sống được các linh hồn.

Sứ đồ Phaolô cũng nói rằng ông trở nên đầy tớ để truyền đạo cho nhiều người (I Cô 9:19). Là người không thiếu thốn điều gì dù là tài lực, học thức hay quyền thế, nhưng ông đã sống cuộc đời hầu việc như đầy tớ theo ý muốn của Đức Chúa Trời để cứu sự sống của nhiều người. Khi cái tôi sống thì sự kiêu ngạo bộc lộ ra và quyền uy bộc lộ ra, nên hàng ngày ông đã đóng đinh cái tôi kiêu ngạo của mình trên thập tự giá, hầu cho duy chỉ Đức Chúa Trời khiêm tốn, nhu mì và yêu thương sống trong mình (Ga 2:20). “Đức Chúa Trời cũng mang lấy hình tôi tớ mà đến để truyền đạo, nên tôi càng phải làm nhiều hơn bởi tôi là tội nhân.” Bởi khiêm tốn làm theo lời của Đức Chúa Trời như vậy, ông đã kết được nhiều trái.

Để cứu một linh hồn, chúng ta phải trở nên đầy tớ. Truyền đạo sẽ tốt đẹp nếu chúng ta luôn hầu việc các người nhà một cách khiêm tốn hơn là muốn được nâng cao. Coi người khác như tôn trọng hơn mình bằng tấm lòng khiêm tốn là lời Ngài ban cho để dẫn chúng ta đến Nước Thiên Đàng. Để đi vào vương quốc vinh hiển nơi chúng ta được trị vì đời đời, chúng ta phải trở thành đầy tớ và hầu việc để cứu sống nhiều người trên trái đất này. Khi làm như vậy, chúng ta sẽ được cùng Cha đi du hành trên Nước Thiên Đàng đẹp đẽ, thế giới ngôi sao trong các dải ngân hà, ăn thức ăn thiêng liêng và hưởng vinh hiển không thể diễn tả bằng lời (Khải 22:5).

Phaolô nói rằng dù chịu lõa lồ, chịu đói, bị tù và đánh đòn trong khi rao truyền Tin Lành, nhưng ông chỉ lo lắng đến việc cứu sống dù là một linh hồn, chứ không coi khổ nạn ấy là khó khăn (II Cô 11:23-30). Bởi công việc này là công việc có giá trị đến mức ấy. Nhận biết rằng lời Đức Chúa Trời ban cho chúng ta là sự sống đời đời, mong các vị hãy hầu việc các người nhà bằng tấm lòng khiêm tốn, để hết thảy đều đạt đến vương quốc của Đức Chúa Trời và trở thành các con cái Siôn nhận được nhiều tình yêu thương từ Đức Chúa Trời.