- “Chúng ta phải sử dụng cái lưỡi vào những việc tốt và vì Đức Chúa Trời, Đấng đã ban lưỡi cho chúng ta.”
- “Tình yêu thương là dù chỉ nói một lời, các vị cũng suy nghĩ xem đối phương sẽ đau đớn, vui mừng hay tổn thương vì lời ấy.”
- “Các con trai con gái của Đức Chúa Trời đừng nói lời khiến đối phương bị cám dỗ, mà hãy nói những lời ân huệ.”
- “Ở nơi trao nhau những lời đẹp đẽ, tiếng cười nở rộ. Nói lời hay chẳng phải là hạnh phúc sao?”
“Chúng ta phải sử dụng cái lưỡi vào những việc tốt và vì Đức Chúa Trời, Đấng đã ban lưỡi cho chúng ta.”
“Nếu có ai không vấp phạm trong lời nói mình, ấy là người trọn vẹn… Hãy xem những chiếc tàu: dầu cho lớn mấy mặc lòng, và bị gió mạnh đưa đi thây kệ, một bánh lái rất nhỏ cũng đủ cạy bát nó, tùy theo ý người cầm lái. Cũng vậy, cái lưỡi là một quan thể nhỏ… Cái lưỡi cũng như lửa; ấy là nơi đô hội của tội ác” Giacơ 3:2-6
Giống như chiếc tàu lớn có thể vượt biển chỉ bằng một bánh lái rất nhỏ, lưỡi của chúng ta dù là quan thể nhỏ bé nhưng khi được đưa vào sử dụng thì sẽ làm được những việc lớn. Lưỡi có thể cứu người, và cũng có thể giết người. Sử dụng lưỡi sai một lần có thể dẫn đến sự hủy hoại, và nếu sử dụng tốt thì có thể được phồn vinh. Sức mạnh của lưỡi lớn đến mức ấy. Nếu dùng lưỡi vào việc tốt thì không còn gì tốt bằng. Tuy nhiên, nếu dùng lưỡi vào việc xấu thì có thể xem như bất hạnh.
Người có lưỡi cứng gây ra bất hòa. Người ta thích ăn đồ mềm mại, lời nói cũng giống như vậy. Chúng ta đã nhận lãnh sự sống đời đời thông qua lời phán ân huệ của Đức Chúa Trời. Chúng ta phải sử dụng cái lưỡi vào những việc tốt và vì Đức Chúa Trời, Đấng đã ban lưỡi cho chúng ta.
“Tình yêu thương là dù chỉ nói một lời, các vị cũng suy nghĩ xem đối phương sẽ đau đớn, vui mừng hay tổn thương vì lời ấy.”
Tình yêu thương là dù chỉ nói một lời, các vị cũng suy nghĩ xem đối phương sẽ đau đớn, vui mừng hay tổn thương vì lời ấy. Trước khi tin vào Đức Chúa Trời, các vị đã nói hết những điều mình muốn nói, và làm hết những việc mình muốn làm; nhưng bây giờ, các vị luôn phải nghĩ đến người khác trước, theo lời của Đức Chúa Trời. Yêu thương lẫn nhau chính là được sinh lại. Để được sinh lại, các vị phải ôm ấp tấm lòng của Đấng Christ, là tấm lòng tốt đẹp và thiện lành, cầu nguyện cho các tội nhân và hy sinh thay cho tội nhân để cứu rỗi họ.
Chúng ta đã nhận được tình yêu thương lớn nhất từ Đức Chúa Trời, vậy chúng ta còn mong muốn gì hơn nữa đây? Ngài phán rằng “Như Ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy” (Giăng 13:34). Điều này có nghĩa rằng vì Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta tình yêu thương vĩnh cửu, nên chúng ta không nên cố gắng nhận tình yêu thương từ người khác mà hãy trao tình yêu thương lẫn cho nhau. Nếu chúng ta trao đi và quan tâm lẫn nhau, niềm vui sẽ đến với chúng ta và chúng ta sẽ không bị thử thách.
Lời của Mẹ trích trong “Phải sanh lại mới được vào Nước Thiên Ðàng”
“Các con trai con gái của Đức Chúa Trời đừng nói lời khiến đối phương bị cám dỗ, mà hãy nói những lời ân huệ.”
“Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích lợi cho kẻ nghe đến.” Êphêsô 4:29
Các con trai con gái của Đức Chúa Trời đừng nói lời khiến đối phương bị cám dỗ, mà hãy nói những lời ân huệ. Khi các vị cảm tạ Đức Chúa Trời, là Đấng ban sự cứu rỗi cho các vị, các người nhà chúng ta sẽ tốt đẹp và lẽ thật của chúng ta sẽ tốt đẹp. “Các người nhà chúng ta không có tham vọng, lại dốc hết nhiệt tình như thế để cứu rỗi dù chỉ một linh hồn. Thật giống như các thiên sứ vậy!” “Vì được đi vào Nước Thiên Đàng không có lo lắng nên chúng ta hạnh phúc biết bao!” Thật tốt khi luôn nói chuyện như thế này. Như thế, các vị sẽ suy nghĩ nhiều rằng “Tôi thật sự rất hạnh phúc”. Đây là chiếc lưỡi mềm.
“Ở nơi trao nhau những lời đẹp đẽ, tiếng cười nở rộ. Nói lời hay chẳng phải là hạnh phúc sao?”
“Lời đáp êm nhẹ làm nguôi cơn giận; Còn lời xẳng xớm trêu thạnh nộ thêm. Lưỡi người khôn ngoan truyền ra sự tri thức cách phải; Nhưng miệng kẻ ngu muội chỉ buông điều điên cuồng.” Châm Ngôn 15:1-2
Thay vì dùng những lời lẽ gay gắt, chúng ta hãy luôn nói lời êm nhẹ, những lời mang lại niềm vui cho đối phương và ân huệ khi nghe đến. Ngay cả ở nhà, việc cãi vã giữa vợ chồng, và cãi cọ với các con cái thảy đều bắt nguồn từ lời nói. Trong đời sống xã hội và sinh hoạt Hội Thánh cũng vậy, nói lời êm nhẹ và ân huệ khiến đối phương nguôi giận mới là tình yêu thương. Ở nơi trao nhau những lời đẹp đẽ, tiếng cười nở rộ. Nói lời hay chẳng phải là hạnh phúc sao?