Mọi người ai cũng thích được tôn lên. Nhiều trường hợp gây tổn thương lẫn nhau và bất hòa nảy sinh xuất phát từ việc không được tôn lên.
Đức Chúa Trời mong muốn các con cái trở nên sự sáng của thế gian và nhận được nhiều tình yêu thương từ Đức Chúa Trời nên Ngài ban giáo huấn về sự khiêm nhường. Dù là Vua trên trời và là Đức Chúa Trời chí cao không cần phải khiêm nhường, nhưng Ngài đã mặc xác thịt và đến trái đất này như một người bình thường, làm gương về sự nhu mì và khiêm nhường, và đích thân dạy dỗ về sự khiêm nhường rằng “Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy học theo Ta” (Mathiơ 11:28-29). Và Ngài dạy dỗ rằng chúng ta hãy khiêm nhường trong khi sinh hoạt đức tin trên đất này, để khi đến kỳ, Ngài sẽ nhắc chúng ta lên (I Phierơ 5:6).
Các vị có nghĩ rằng Ðức Chúa Trời phán chúng ta phải hạ mình xuống vì Ngài thấy vui khi con cái hạ mình không? Khiêm nhường là quá trình để được nhắc lên cao khi đi vào vương quốc trên trời. Phải khiêm nhường thì mới có thể nhận được sự tôn trọng và tình yêu thương. Khi chúng ta kính sợ Đức Chúa Trời bằng sự khiêm nhường thì có thể nhận được vinh hiển, sự giàu có và cả sự sống (Châm Ngôn 15:33, 22:4).
Mọi tranh cãi và điều ác đều phát sinh từ việc không thể khiêm nhường. Người kiêu ngạo không nghe lời người khác nói. Họ chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân và tự cho rằng chỉ bản thân mình là đúng. Nếu không sanh lại thì không thể đi vào Nước Thiên Đàng, nên đích thân Đức Chúa Trời đã đến và ban cho chúng ta thịt và huyết chí thánh của Ngài, để biến hóa chúng ta thành phẩm tánh đẹp đẽ của Đức Chúa Trời (Giăng 3:3). Vì chúng ta đã trở nên một thân thể với Đức Chúa Trời, chúng ta phải hiệp ý với nhau, coi người khác như tôn trọng hơn mình bằng tấm lòng khiêm nhường, và không chỉ chăm về lợi riêng mình mà còn phải chăm về lợi của các thánh đồ nữa (Philíp 2:2-9).
Đức Chúa Trời cứu kẻ khiêm nhường và nghe lời ước ao của kẻ hiền từ (Gióp 22:29, Thi Thiên 10:17). Để kết trái của tình yêu thương, chúng ta cũng phải khiêm nhường. Không khiêm nhường thì không thể có tình yêu thương. Hết thảy loài người là sự tồn tại không thể tránh khỏi sự chết vì tội lỗi, nhưng Đức Chúa Trời đã trở thành Chiên Con Lễ Vượt Qua và đổ huyết Ngài thay thế cho tất cả tội lỗi của chúng ta, hầu cho chúng ta được nhận sự sống đời đời. Vậy nên tình yêu thương khuyên người khác giữ Lễ Vượt Qua là tình yêu thương lớn nhất, Ngài phán chúng ta hãy rao truyền tình yêu thương ấy. Phải khiêm nhường thì chúng ta mới có thể rao truyền tình yêu thương này.
Sứ đồ Phaolô là người có điều kiện tối cao về nhiều mặt, bao gồm quyền công dân La Mã mà người đương thời đó ghen tị, cũng như học thức, tài lực, quyền lực và danh dự. Song, khi nhận được sự kêu gọi của Đức Chúa Trời và bắt đầu rao truyền Tin Lành, ông đã bỏ đi sự kiêu ngạo và truyền đạo bằng sự khiêm nhường và nước mắt (Công Vụ Các Sứ Đồ 20:17-20). Dù chịu lạnh, lõa lồ, chịu đói, nhiều lần bị đánh roi, nhưng vì nhận biết giá trị của Nước Thiên Đàng, nên ông không coi khổ nạn là khổ nạn mà chỉ một mực lo lắng về các Hội Thánh và thánh đồ.
Giống như Đức Chúa Trời đã bị bắt bớ khi đến trái đất này để rao truyền Tin Lành, thì chúng ta, người kế tự của Đức Chúa Trời, cũng phải chịu khổ nạn trên trái đất này bằng sự khiêm nhường với tư cách là người hạ mình xuống (Rôma 8:16-18). Những người nhận được phần thưởng bao giờ cũng làm việc chăm chỉ hơn người khác. Trong Tin Lành cũng vậy, những vị làm việc chăm chỉ như Phaolô sẽ được đi vào vương quốc trên trời và nhận phần thưởng lớn.
Có những nhân vật trong Kinh Thánh thắng lợi bởi sự khiêm nhường, và có những người bị tước đi nhiều thứ bởi kiêu ngạo. Sau khi được Đức Chúa Trời kêu gọi và trở thành vua của Ysơraên, Saulơ đã đánh mất tấm lòng khiêm nhường vốn có lúc đầu và phạm tội không vâng phục lời Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời hối hận vì đã lập ông làm vua và rời bỏ ông (I Samuên 15:10-19). Kết quả là ác thần đã nhập vào Saulơ, và ngôi vua được chuyển sang cho Đavít, là người khiêm nhường.
Lịch sử thể này được ghi chép với ý muốn ghi khắc trong chúng ta về lời hứa rằng “Đừng cai trị các thánh đồ mà hãy hầu việc họ một cách khiêm nhường, nếu khiêm nhường thì sẽ được nhắc lên khi đi vào Nước Thiên Đàng”. Khi chúng ta được biến hóa giống với hình ảnh vinh hiển của Đức Chúa Trời và đi vào vương quốc trên trời, Đức Chúa Trời sẽ nhắc chúng ta lên và hầu cho chúng ta trở thành “thầy tế lễ nhà vua” (Philíp 3:20-21, I Phierơ 2:9). Chúng ta hãy hầu việc nhiều người một cách khiêm nhường và rao truyền lời yêu thương đến thế gian đang nguội lạnh tình yêu thương này. Nhờ đó, mong rằng các vị sẽ trở thành các con cái Siôn được mọi người thế gian khen ngợi là các con trai con gái của Đức Chúa Trời và dâng nhiều vinh hiển lên Đức Chúa Trời An Xang Hồng.