- “Đức Chúa Jêsus cũng phán rằng Nước này không phải nước của Ta, vì không phải nước của Ta nên phải chịu buồn rầu và thống khổ.”
- “Được chép rằng vinh hiển trên đất này giống như sương sớm chỉ tồn tại trong chốc lát rồi tan đi, nhưng vinh hiển của Nước Thiên Đàng là đời đời, mãi mãi và vĩnh viễn.”
- “Những sự đau đớn bây giờ chẳng đáng so sánh với sự vinh hiển hầu đến, và Đức Chúa Trời phán rằng Ngài sẽ trả tùy theo việc chúng ta làm, nên khi ở trên đất này hãy chịu khổ vì Tin Lành và tích lũy phước lành.”
- “Mọi người nỗ lực hết sức vì vinh hiển trên đất này, nhưng chẳng phải vinh hiển trên trời mới là đời đời sao?”
“Đức Chúa Jêsus cũng phán rằng Nước này không phải nước của Ta, vì không phải nước của Ta nên phải chịu buồn rầu và thống khổ.”
Trái đất này là thế gian tội ác nên mọi sự đều khó khăn. Nơi này giống như nhà tù vậy. Vì là nơi các tù nhân đã phạm tội trên trời xuống để ăn năn và được biến hóa nên không lý nào sống thoải mái được. Ở trên trái đất này, nóng thì phải chịu nóng, lạnh thì phải chịu lạnh, cũng phải chịu nhiều buồn rầu, đau ốm và xót xa. Đó là vì nơi này không phải quê hương chúng ta mà là đời kẻ khách (Sáng 47:7-9).
Đức Chúa Jêsus cũng phán rằng “Nước này không phải nước của Ta, vì không phải nước của Ta nên phải chịu buồn rầu và thống khổ” (Gi 15:18-19, 18:36). Ở trên đời kẻ khách thì phải chịu nhiều buồn rầu. Dù Đức Chúa Trời đã đến đất này để cứu các tội nhân, nhưng người ta không nhận biết Ngài, lại bắt bớ Ngài rất nhiều. Song, Ngài ban cho duy chỉ các con cái được biết sự mầu nhiệm của Nước Thiên Đàng để nhận biết Đấng Christ (Ma 13:10-13, Côl 1:26-27).
Lời của Mẹ trích trong “Quê hương chúng ta là nước trên trời, đời này là đời khách bộ hành”
“Được chép rằng vinh hiển trên đất này giống như sương sớm chỉ tồn tại trong chốc lát rồi tan đi, nhưng vinh hiển của Nước Thiên Đàng là đời đời, mãi mãi và vĩnh viễn.”
Được chép rằng vinh hiển trên đất này giống như sương sớm chỉ tồn tại trong chốc lát rồi tan đi, nhưng vinh hiển của Nước Thiên Đàng là đời đời, mãi mãi và vĩnh viễn. Trên đất này, dù được ở vị trí cao nhưng vẫn mệt nhọc, dù mọi sự đang tốt đẹp nhưng vẫn có nhiều lo lắng, nên dù sống nhưng chúng ta cũng sống trong đau đớn. Trên thực tế thì giống như sinh hoạt trong nhà tù vậy. Trong sinh hoạt thể ấy, chúng ta là những người được phước dường bao khi được ban cho Nước Thiên Đàng vĩnh cửu, đẹp đẽ và đầy tràn niềm vui.
Chúng ta đừng lo lắng mà hãy nghĩ đến Nước Thiên Đàng trước. Để chúng ta được hưởng vinh hiển của Nước Thiên Đàng đẹp đẽ, Cha chúng ta đã không ngần ngại nỗi đau bị đóng đinh trên thập tự giá, và hy sinh thay cho chúng ta vào thời Sơ Lâm. Để tìm lại lẽ thật đã bị mất và dẫn chúng ta đến sự cứu rỗi, Ngài đã hiện ra lần thứ hai và cho chúng ta ăn trái sự sống phần linh hồn thông qua Lễ Vượt Qua giao ước mới, nhờ đó chúng ta được sống. Ngài rất khiêm nhường và nhân từ, ngay cả khi chịu đói và thiếu quần áo mặc, Ngài vẫn chăm lo và săn sóc các con cái trước bản thân Ngài.
Lời của Mẹ trích trong “Tinh thần của con trai và tinh thần của đầy tớ”
“Những sự đau đớn bây giờ chẳng đáng so sánh với sự vinh hiển hầu đến, và Đức Chúa Trời phán rằng Ngài sẽ trả tùy theo việc chúng ta làm, nên khi ở trên đất này hãy chịu khổ vì Tin Lành và tích lũy phước lành.”
Những sự đau đớn bây giờ chẳng đáng so sánh với sự vinh hiển hầu đến, và Đức Chúa Trời phán rằng Ngài sẽ trả tùy theo việc chúng ta làm, nên khi ở trên đất này hãy chịu khổ vì Tin Lành và tích lũy phước lành (Rô 8:16-18, Khải 22:12). Đừng đặt hết tấm lòng vào sinh hoạt kẻ khách, mà hãy đi về quê hương chúng ta, nơi Cha ngụ, giữa các dải ngân hà vinh hoa, nơi chúng ta sẽ đội mão triều thiên sáng láng. Hãy sống đời đời và hưởng vinh hiển Nước Thiên Đàng cùng với Cha trong khi được hộ vệ bởi các thiên binh thiên sứ.
Lời của Mẹ trích trong “Quê hương chúng ta là nước trên trời, đời này là đời khách bộ hành”
“Mọi người nỗ lực hết sức vì vinh hiển trên đất này, nhưng chẳng phải vinh hiển trên trời mới là đời đời sao?”
Thay vì tạm hưởng sự vui sướng của tội lỗi trong cung điện của Pharaôn, Môise coi việc chịu hà hiếp cùng dân Đức Chúa Trời và nhận được phần thưởng trên trời là của báu lớn hơn, nên ông đã trở thành người lãnh đạo và đấng tiên tri lớn của Ysơraên (Hê 11:24-26).
Giống như các tổ phụ đức tin đã thành công và nhận được phước lành lớn bởi đức tin, nếu các vị cũng tin và làm theo lời, các vị cũng sẽ trở thành thầy tế lễ nhà vua trên Nước Thiên Đàng. Mọi người nỗ lực hết sức vì vinh hiển trên đất này, nhưng chẳng phải vinh hiển trên trời mới là đời đời sao? Hãy hành động với đức tin để đi vào vinh hiển ấy.