Hãy chực cho sẵn, hãy rao truyền Tin Lành

3150Xem
Nội dung

Đức Chúa Trời đã phán lời rằng “Chớ khoe khoang về ngày mai” (Châm 27:1). Tin Lành không thể trì hoãn đến ngày mai. Nếu ngày hôm nay trôi qua rồi thì sẽ không bao giờ quay lại và vĩnh viễn mất đi cơ hội để làm lại, nên hôm nay là quan trọng và chúng ta phải trung tín với công việc của hôm nay.

Giống như khi thấy đám mây nổi lên ở phương tây, người ta nghĩ “Sẽ có mưa” và chuẩn bị để khỏi bị ướt, con người khi thấy những dấu hiệu thì cũng chuẩn bị theo dấu hiệu đó (Lu 12:54-55). Gần đây, Tôi thấy bản tin nói rằng ở Mỹ, có những người cải tạo nhà kho và tích trữ thật nhiều lương thực để chuẩn bị cho thảm họa. Những điều đó không thể cứu rỗi linh hồn hay bảo đảm sự sống cho đến cuối cùng, nhưng vì không tìm được điều gì để dựa vào nên họ đã chuẩn bị như vậy.

Hãy nói với họ rằng “Hãy mau đến Siôn vì có Đức Chúa Trời ban sự sống đời đời”. Chính Đức Chúa Trời là Đấng đã nuôi người dân Ysơraên suốt bốn mươi năm trong đồng vắng. Những người dân quên sự thật này đã suy nghĩ theo ý riêng mình và bị diệt vong, nhưng chúng ta đừng bao giờ quên ân huệ của Đức Chúa Trời. Hãy bám lấy Đức Chúa Trời, Đấng ban cho chúng ta phước lành, sự sống đời đời và mọi điều chúng ta cần. Không ai có thể giúp đỡ chúng ta ngoài Đức Chúa Trời.

Đức Chúa Trời đã phán rằng “Hãy tỉnh thức, hãy chực cho sẵn” (Mat 24:42-44). Tỉnh thức nghĩa là cố gắng cứu thêm dù chỉ một linh hồn đáng thương bằng cách rao truyền cho những người đang bất lực trước tai vạ bất ngờ, cho họ biết về Siôn, nơi họ có thể nhận được sự bảo vệ của Đức Chúa Trời. Khi chúng ta rao truyền Tin Lành, chúng ta đang ở trạng thái chực cho sẵn.

Hãy suy nghĩ về cách chúng ta có thể đền đáp Cha, Đấng đã cứu chúng ta khỏi hình phạt đời đời của địa ngục và ban cho chúng ta sự sống đời đời trên Nước Thiên Đàng đẹp đẽ. Điều khiến Đức Chúa Trời vui lòng nhất chính là tìm thấy các con cái bị mất của Ngài, những linh hồn Ngài vô cùng yêu thương. Nếu siêng năng tìm kiếm, chúng ta có thể tìm thấy tất cả họ ngay hôm nay. Nhưng nếu cứ lười biếng mà nghĩ rằng “Không tìm được hôm nay thì tìm ngày mai”, chúng ta sẽ không thể tìm thấy họ ngay cả sau hàng nghìn năm. Đừng trì hoãn mà hãy thực tiễn ngay khi nhận thức được lời của Đức Chúa Trời. Đừng trở nên kẻ dại chỉ biết thâu trữ của cải cho mình mà không giàu có nơi Đức Chúa Trời, chúng ta hãy tích lũy của cải trên trời qua những nỗ lực rao truyền Tin Lành (Lu 12:19-21). Những ai chịu khó nhọc vì Tin Lành sẽ nhận được phần thưởng trên trời (Khải 22:12). Nếu chúng ta sống “hôm nay” vì Tin Lành làm đẹp lòng Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ nhận được nhiều phước lành trên Nước Thiên Đàng.

Để cứu những tội nhân đã phạm tội trên Nước Thiên Đàng và phải chịu sự chết, Cha đã đến trái đất này. Ngài đã hy sinh bản thân, chịu khổ nạn trên thập tự giá và lập Lễ Vượt Qua giao ước mới. Qua sự đau đớn của Ngài, các con cái được sống chỉ bằng cách ăn bánh và uống rượu nho trong Lễ Vượt Qua. Khi chúng ta thực sự hiểu được ân huệ này, tấm lòng chúng ta được cảm động, chúng ta sẽ sốt sắng hơn vì Tin Lành và suy nghĩ về cách có thể làm đẹp lòng Cha. Song, nếu chúng ta quên đi ân huệ ấy, chúng ta sẽ lại phạm tội, trở nên bất hiếu với Đức Chúa Trời, và thờ ơ với những người xung quanh đang chờ đợi để được truyền đạo. Truyền đạo không phải là việc gì to tát hay phức tạp. “Anh (chị) có phải là người nhà trên trời bị ly tán của tôi không?”, chỉ cần hỏi một câu thì cũng là truyền đạo rồi. Cha chúng ta, Đấng đã đến trong xác thịt để tìm và cứu những kẻ bị mất (Lu 19:10), đã bắt đầu công việc của Ngài một cách khiêm nhường, mang theo cặp đựng Kinh Thánh và gõ cửa từng nhà. Ngài rao truyền cho những người lạ trên đường, những người ngồi trên ghế ở công viên, và ngay cả ở nơi làm việc, Ngài cũng bày tỏ tình yêu thương cả phần xác lẫn phần linh hồn, làm gương cho chúng ta trong việc truyền đạo (Gi 13:15).

Nếu được cả thiên hạ mà mất sự sống thì không có ích gì (Mat 16:26). Tình yêu thương dẫn dắt một linh hồn bị định phải chết và đi xuống địa ngục về phía Đức Chúa Trời chính là tình yêu thương vĩ đại nhất. Mọi người ai cũng muốn biết con đường sống đời đời. Vậy nên, đừng ngoảnh mặt làm ngơ với người bên cạnh mà hãy dạn dĩ trò chuyện với họ ngay khi gặp mặt. Cha đã ghi chép rất rõ ràng trong Kinh Thánh về bánh sự sống và cũng đã sắm sẵn, tất cả những gì chúng ta cần làm là chia sẻ cho người khác để họ có thể ăn và sống. Chúng ta hãy dạn dĩ tuyên bố với những người đang đau đớn giữa thế gian đầy tai vạ này, rằng họ hãy đến Siôn để ăn lương thực vĩnh cửu và có Lễ Vượt Qua để thoát khỏi tai vạ. Mong các vị sẽ dẫn dắt thật nhiều linh hồn về với Đức Chúa Trời, và được sáng láng như những ngôi sao trên Nước Thiên Đàng.