Nhiều người nghĩ rằng chỉ có một Đấng Đức Chúa Trời. Hơn nữa, Kinh Thánh thường có lời biểu hiện Đức Chúa Trời là một Đấng, nên suy nghĩ cho rằng Đức Chúa Trời là một Đấng được coi là chuyện đương nhiên.
“Vì chỉ có một Đức Chúa Trời…” I Timôthê 2:5
“… Đấng Chủ tể hạnh phước và có một…” I Timôthê 6:15
Tất nhiên, dù những lời này biểu hiện Đức Chúa Trời là một Đấng, nhưng bởi đó thì cũng không thể kết luận rằng chỉ có một Đấng Đức Chúa Trời. Bởi khác với thường thức chung, Kinh Thánh không chỉ làm chứng về Đức Chúa Trời Cha mà còn về Đức Chúa Trời Mẹ nữa.
Lý do “một Đấng” Đức Chúa Trời lại phán là “Chúng Ta”
Theo sự dạy dỗ của Đức Chúa Jêsus, nhiều Cơ Đốc nhân gọi Đức Chúa Trời là Cha (Mathiơ 6:9). Nếu Đức Chúa Trời chỉ là một Đấng Đức Chúa Trời Cha, thì Đức Chúa Trời luôn phải được biểu hiện là số ít. Song, nếu xem Sáng Thế Ký chương 1, biểu hiện số nhiều đã được sử dụng để chỉ về Đức Chúa Trời.
“Ðức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta…” Sáng Thế Ký 1:26
Tại sao Đức Chúa Trời được biểu hiện là “Chúng Ta” – số nhiều thay vì “Ta” – số ít? Nếu Đức Chúa Trời là một Đấng, đáng lẽ Ngài phải phán rằng “Ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta”. Song, Đức Chúa Trời đã phán “Chúng Ta”, rõ ràng là biểu hiện hai Đấng trở lên. Điều này có nghĩa rằng Đức Chúa Trời không chỉ là một Đấng.
Hiểu về ý nghĩa một Đấng Đức Chúa Trời thông qua một người là Ađam
Để hiểu chính xác về Đức Chúa Trời, chúng ta cần dò xem về Ađam và Êva. Ađam và Êva là sự tồn tại được dựng nên như hình và theo tượng của Đức Chúa Trời; giải thích đơn giản thì có thể nói họ là bản sao và mô hình của Đức Chúa Trời, là bản gốc.
Rõ ràng Ađam và Êva là hai người riêng biệt được dựng nên như hình của Đức Chúa Trời. Song, trong Kinh Thánh, hai người Ađam và Êva cũng được biểu hiện như một người.
“Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian… Nhưng từ Ađam cho đến Môise, sự chết đã cai trị cả đến những kẻ chẳng phạm tội giống như tội của Ađam… Vì nếu bởi tội lỗi của chỉ một người mà mọi kẻ khác đều phải chết…” Rôma 5:12-15
Tại đây, “tội lỗi của chỉ một người” chỉ ra tội lỗi của Ađam. Trên thực tế, người phạm tội đầu tiên không phải Ađam mà là Êva (Sáng Thế Ký 3:6). Theo đó, sẽ chính xác hơn khi biểu hiện là tội lỗi của chỉ một người là “Êva”, hoặc tội lỗi của “hai người” là Ađam và Êva. Song, Kinh Thánh đã nói rằng tội lỗi của chỉ một người là Ađam. Bởi vì hai người Ađam và Êva được coi như chỉ một người là Ađam. Nếu nhìn vào quá trình sáng tạo ra Êva, khác với Ađam được làm nên từ bụi đất, Êva không được làm nên từ bụi đất riêng biệt mà từ xương sườn của Ađam. Vì vậy, Kinh Thánh nói rằng hai người Ađam và Êva đã nên một thịt.
“Giêhôva Đức Chúa Trời dùng xương sườn đã lấy nơi Ađam làm nên một người nữ… Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ nên một thịt.” Sáng Thế Ký 2:22-24
Kinh Thánh biểu hiện công việc mà hai người Ađam và Êva làm là công việc mà một người là Ađam đã làm. Tương tự như vậy, công việc mà Đức Chúa Trời được biểu hiện là “Chúng Ta” đã làm cũng có thể được biểu hiện như công việc mà một mình Đức Chúa Trời Cha làm. Đức Chúa Trời, Đấng phán rằng “Chúng Ta”, là Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ (Sáng Thế Ký 1:26-27). Giống như Ađam và Êva có thể được biểu hiện như một người là Ađam, Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ cũng có thể được coi là một Đấng Đức Chúa Trời nhiều bao nhiêu cũng được. Cho nên Kinh Thánh ghi chép rằng Đức Chúa Trời tồn tại hai Đấng là Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ, nhưng cũng biểu hiện Đức Chúa Trời là “Đấng có một”.
Không phải chỉ vì được biểu hiện đơn thuần là “Đấng có một” mà có nghĩa rằng Đức Chúa Trời, Đấng xưng “Chúng Ta”, chỉ là Đức Chúa Trời Cha. Chắc chắn Đức Chúa Trời tồn tại không chỉ là Đức Chúa Trời Cha mà còn cả Đức Chúa Trời Mẹ nữa.