Nội dung
“Êlôhim” là danh từ số nhiều trong tiếng Hêbơrơ, có nghĩa là “Các Đức Chúa Trời”, chỉ ra Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ. Trong Kinh Thánh Cựu Ước bản gốc được ghi chép bằng tiếng Hêbơrơ, hầu hết các biểu hiện để chỉ về Đức Chúa Trời đều là “Êlôhim”. Thay vì danh từ số ít là “Êl” và “Êlôah” có nghĩa là “Đức Chúa Trời, Thần (神)”, “Êlôhim” là hình thức số nhiều của “Êlôah” đã được sử dụng khoảng 2500 lần. Điều này có nghĩa rằng Đức Chúa Trời không chỉ tồn tại một Đấng là Đức Chúa Trời Cha. Thế nên Đức Chúa Trời cũng tự xưng Ngài bằng danh từ số nhiều là “Chúng Ta” (Sáng 1:26).