“Đức Chúa Trời Mẹ” mà Kinh Thánh làm chứng | Từ Sáng Thế Ký đến Khải Huyền

42434Views

Đức Chúa Trời Mẹ là Đức Chúa Trời – Đấng Sáng Tạo, Đấng cùng với Đức Chúa Trời Cha dựng nên trời đất muôn vật. Ngài còn được gọi là Mẹ trên trời hay Mẹ phần linh hồn. Kinh Thánh giải thích sự hiện diện của Đức Chúa Trời là “Cha” và “Mẹ”. Đức Chúa Trời Cha từ lâu đã được nhân loại biết đến rộng rãi, nhưng Đức Chúa Trời Mẹ chỉ được biết đến vào thời điểm cuối cùng theo lời tiên tri. Đó là lý do nhiều người có thành kiến rằng chỉ có Đức Chúa Trời Cha. Kinh Thánh là quyển sách duy nhất làm chứng về Đấng Cứu Chúa, đang làm chứng về Đức Chúa Trời Mẹ từ Sáng Thế Ký đến Khải Huyền.

Êlôhim và Đức Chúa Trời Mẹ

Kinh Thánh Cựu Ước đầu tiên được ghi chép bằng tiếng Hêbơrơ. Những từ có nghĩa là “Đức Chúa Trời” hay “thần” trong tiếng Hêbơrơ là “Êl (אֵל)”, “Êlôah (אֱלוֹהַּ)” và “Êlôhim (אֱלֹהִים)”; và thuật ngữ được sử dụng nhiều nhất là Êlôhim. “Êlôhim” là danh từ số nhiều được giải nghĩa là “các thần” hay “các Đức Chúa Trời”. Điều này có nghĩa rằng phải có nhiều hơn một Đức Chúa Trời. Êlôhim được tìm thấy khoảng 2500 lần trong Kinh Thánh Cựu Ước, trong đó có câu đầu tiên của Kinh Thánh rằng “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất”. Đây là biểu hiện thường được sử dụng đến mức ấy. Có thể tìm thấy lý do Đức Chúa Trời – Đấng Sáng Tạo được ghi chép bằng danh từ số nhiều thông qua Sáng Thế Ký 1:26-27.

“Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta… Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.” Sáng Thế Ký 1:26-27

Khi Đức Chúa Trời sáng tạo loài người, Ngài đã phán rằng “Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta”. Vật sáng tạo được làm nên theo hình của Đức Chúa Trời là người nam và người nữ. Điều này làm sáng tỏ sự thật rằng Đức Chúa Trời tồn tại cả hình nam và hình nữ. Nếu chỉ có Đức Chúa Trời Cha tồn tại thì khi Đức Chúa Trời chỉ về chính Ngài, Ngài phải sử dụng đại từ ngôi thứ nhất số ít là “Ta” thay vì đại từ số nhiều “Chúng Ta”. Tuy nhiên, sở dĩ Đức Chúa Trời nhiều lần nhấn mạnh “Chúng Ta” là vì Đức Chúa Trời có hai Đấng, là Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ. Giống như có ghi chép về Đức Chúa Trời Cha trong Kinh Thánh Tân Ước (Mathiơ 6:9), Đức Chúa Trời Mẹ cũng được ghi rõ một cách trực tiếp.

“Nhưng thành Giêrusalem ở trên cao là tự do, và ấy là Mẹ chúng ta.” Galati 4:26

Giêrusalem ở trên cao, tức đền thờ trên trời biểu tượng cho Đức Chúa Trời Mẹ. “Chúng ta” ở đây chỉ về các thánh đồ sẽ được cứu rỗi. Các thánh đồ nhận được phước lành sự cứu rỗi vào những ngày sau rốt là các con cái của Đức Chúa Trời, những người tin và tiếp nhận Êlôhim, tức là Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ. 
Cha, mẹ và con cái là xưng hô của các thành viên trong gia đình. Gia đình Nước Thiên Đàng cũng được tạo thành bởi cha, mẹ và con cái. Không có mẹ thì con cái không thể được sinh ra, và không có con cái thì cũng không thể có cha. Lý do chúng ta gọi Đức Chúa Trời là Cha là vì Đức Chúa Trời Mẹ có tồn tại.

Vợ Mới trong tiệc cưới Nước Thiên Đàng

Đức Chúa Trời đã ngụ ý về sự tồn tại của Đức Chúa Trời Mẹ thông qua ví dụ về tiệc cưới Nước Thiên Đàng vào 2000 năm trước. Ngài đã ví Nước Thiên Đàng giống như việc bước vào tiệc cưới. Trong ví dụ, vua tổ chức tiệc cưới biểu tượng cho Đức Chúa Trời, chàng rể biểu tượng cho Đức Chúa Jêsus, những người được mời biểu tượng cho các thánh đồ (Mathiơ 22:1-14). Lý do không đề cập đến cô dâu không phải vì cô dâu không tồn tại, mà vì chưa phải là thời điểm cô dâu xuất hiện. Nếu ngay từ đầu cô dâu không tồn tại thì không thể ví Nước Thiên Đàng với tiệc cưới mà có cô dâu là nhân vật chính được. Sách Khải Huyền ghi chép về sự xuất hiện của cô dâu và thời điểm của lời tiên tri.

“… vì lễ cưới Chiên Con đã tới, và vợ Ngài đã sửa soạn… Phước thay cho những kẻ được mời đến dự tiệc cưới Chiên Con!” Khải Huyền 19:6-9

Tiệc cưới cuối cùng cũng được hoàn thành với sự xuất hiện của Cô Dâu, là Vợ của Chiên Con. Chiên Con biểu tượng cho Đức Chúa Jêsus Christ (Giăng 1:29), đồng thời cũng có nghĩa là Đức Chúa Trời Cha dưới ánh sáng của Ba Vị Thánh Nhất Thể. Vợ Mới được giải thích theo câu đôi Kinh Thánh là “Thành thánh Giêrusalem từ trên trời mà xuống” (Khải Huyền 21:9-10) và Giêrusalem là “mẹ chúng ta” (Galati 4:26). Theo đó, Cô Dâu trong tiệc cưới, Đấng xuất hiện theo kỳ định là Đức Chúa Trời Mẹ. Những người hiểu biết ví dụ này và đến với Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ chính là những người có phước được mời đến dự tiệc cưới. Những người này có phước là vì họ đủ điều kiện để đi vào Nước Thiên Đàng và nhận lãnh sự sống đời đời.

“Thánh Linh và vợ mới cùng nói: Hãy đến! Kẻ nào nghe cũng hãy nói rằng: Hãy đến! Ai khát, khá đến. Kẻ nào muốn, khá nhận lấy nước sự sống cách nhưng không.” Khải Huyền 22:17

Ở cuối Kinh Thánh, Đức Chúa Trời Mẹ là Vợ Mới được miêu tả là Đấng ban nước sự sống. Nước sự sống có nghĩa là lời của Đức Chúa Trời dẫn đến sự sống đời đời.

Sự quan phòng sáng tạo và Đức Chúa Trời Mẹ

Loài người được sinh ra trên thế giới này thông qua cha và mẹ. Không chỉ loài người mà vô số loài khác cũng tương tự như vậy. Chim trên trời, cá dưới nước cũng đều nhận sự sống từ cha và mẹ. Các loài thú chạy nhảy trên cánh đồng cũng giống như vậy. Người mẹ đóng vai trò then chốt trong việc sinh ra sự sống. Đấng đã đặt sự quan phòng thể này vào muôn vật chính là Đức Chúa Trời, Đấng đã dựng nên muôn vật.

“Lạy Đức Chúa Trời là Chúa chúng tôi, Chúa đáng được vinh hiển, tôn quí và quyền lực; vì Chúa đã dựng nên muôn vật, và ấy là vì ý muốn Chúa mà muôn vật mới có và đã được dựng nên.” Khải Huyền 4:11

Nguyên lý ở dưới đất là hình và bóng cho chúng ta sự nhận thức về nguyên lý trên trời (Hêbơrơ 8:5). Kinh Thánh cũng nói rằng bổn tánh của Đức Chúa Trời được phản chiếu trong vật thọ tạo.

“Vì điều chi có thể biết được về Đức Chúa Trời thì đã trình bày ra cho họ, Đức Chúa Trời đã tỏ điều đó cho họ rồi, bởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bổn tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không chữa mình được.” Rôma 1:19-20

Ý muốn của Đức Chúa Trời trong việc làm cho vô số sinh vật trên trái đất được sinh ra thông qua cha và mẹ là gì? Đó chính là để cho biết sự thật rằng sự sống đời đời cũng được ban cho bởi Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ. Chúng ta cũng có thể hiểu biết ý muốn này của Đức Chúa Trời thông qua những người đầu tiên được dựng nên theo hình ảnh của Đức Chúa Trời, là Ađam và Êva.

“Ađam gọi vợ là Êva (chú thích nghĩa là sự sống), vì là mẹ của cả loài người.” Sáng Thế Ký 3:20

Vì tên gọi sự sống được đặt cho Êva, nên duy chỉ người nữ mới có thể mang thai rồi sinh ra sự sống. Ađam biểu tượng cho Đức Chúa Trời Cha, là Đấng về sau phải đến để cứu rỗi nhân loại (Rôma 5:14), và vợ Ngài là Êva, biểu tượng cho Đức Chúa Trời Mẹ. Việc Êva được ban cho tên “sự sống” và trở thành mẹ của cả loài người ngụ ý sự thật rằng mọi sự sống đều được ban cho bởi Đức Chúa Trời Mẹ, là thực thể của Êva. Bên cạnh đó, tình yêu thương của tất cả những người mẹ trên thế gian, yêu thương con cái sinh ra từ trong bụng mẹ như chính mạng sống của mình, phản chiếu tình yêu thương của Đức Chúa Trời Mẹ.

Tình yêu thương của mẹ đi kèm với sự hiến thân, hy sinh và đau đớn. Khi chúng ta lần tìm tình yêu thương của mẹ được truyền trải qua các đời, thì nguồn của tình yêu thương ấy chính là Đức Chúa Trời Mẹ. Giống như nhân loại tìm kiếm Đức Chúa Trời Cha và trông mong vào sự cứu rỗi qua Kinh Thánh, giờ đây, chúng ta cũng phải tìm kiếm Đức Chúa Trời Mẹ, Đấng đã xuất hiện vào kỳ của lời tiên tri.