Ý nghĩa thực sự của Êlôhim là gì? Tại sao Đức Chúa Trời tự xưng Ngài là “Chúng Ta”?

3099Views

Trong Kinh Thánh bản gốc Cựu Ước, Đức Chúa Trời được ghi chép bằng tiếng Hêbơrơ là “Êlôhim”. Và trong Sáng Thế Ký, Đức Chúa Trời tự xưng Ngài là “Chúng Ta”. Việc Đức Chúa Trời được ghi chép ở dạng số nhiều là Êlôhim và tự xưng Ngài là “Chúng Ta” từ lâu đã được coi là vấn đề nan giải đối với vô số nhà thần học. Có nhiều cách giải thích khác nhau về từ “Chúng Ta” trong Sáng Thế Ký chương 1, chẳng hạn như chủ trương rằng đó là Đức Chúa Trời Ba Ngôi: Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh, hay chủ trương rằng đó là chỉ về Đức Chúa Trời và các thiên sứ bên cạnh Ngài; song đã không một ai có thể đưa ra câu trả lời rõ ràng.

“Chúng Ta”- Từ như câu đố xuất hiện trong Sáng Thế Ký

Ðức Chúa Trời phán rằng “Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta” (Sáng Thế Ký 1:26). Đoạn này từ lâu đã trở thành câu đố đối với những người giải nghĩa Kinh Thánh. Reader’s Digest, “Sự mầu nhiệm trong Kinh Thánh”, Nhà xuất bản DongA, 1991, trang 21

Quả thật, ý nghĩa thực sự của Êlôhim được làm sáng tỏ trong Kinh Thánh là gì? Chính Ðức Chúa Trời Cha và Ðức Chúa Trời Mẹ đã dựng nên loài người theo hình Ngài. Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ đã cùng nhau làm công việc từ khi sáng thế cho đến nay và dẫn dắt nhân loại đến sự cứu rỗi.

Êlôhim nghĩa là “các Ðức Chúa Trời”

Êlôhim (אֱלֹהִים, Elohim) dịch nguyên văn có nghĩa là “các Ðức Chúa Trời”. Nếu theo quan niệm thông thường rằng Đức Chúa Trời là một Đấng – Cha, thì trong Kinh Thánh, Đức Chúa Trời đương nhiên chỉ nên được biểu hiện là số ít. Song thật đáng ngạc nhiên, Kinh Thánh bản gốc biểu hiện từ “Đức Chúa Trời” hầu hết ở dạng số nhiều là “Êlôhim”. Trong tiếng Hêbơrơ, danh từ số ít “Êl” hay “Êlôah” có nghĩa là “Đức Chúa Trời” hay “Thần”, thế mà “Êlôhim” đã được sử dụng khoảng 2500 lần để biểu hiện về Đức Chúa Trời.

Kinh Thánh được ghi chép bởi các đấng tiên tri được cảm động bởi Thánh Linh, và là sách làm chứng về Đức Chúa Trời, là Đấng Cứu Chúa (II Phierơ 1:21, Giăng 5:39). Thế mà trong Kinh Thánh, từ “Đức Chúa Trời” được biểu hiện khoảng 2500 lần ở dạng số nhiều. Điều này có nghĩa là gì? Hơn nữa, trong Kinh Thánh, Đức Chúa Trời còn trực tiếp đề cập đến chính Ngài bằng đại từ số nhiều là “Chúng Ta”.

“Ðức Chúa Trời (Êlôhim) phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta…” Sáng Thế Ký 1:26

Nếu Đức Chúa Trời (Êlôhim), Đấng Sáng Tạo dựng nên loài người chỉ là Đức Chúa Trời Cha thôi, thì đương nhiên Ngài phải phán rằng “Ta hãy làm nên loài người như hình Ta và theo tượng Ta”. Song, Đức Chúa Trời (Êlôhim) đã phán là “Chúng Ta”. Điều này là chứng cớ xác thực rằng từ “Êlôhim” mà có nghĩa là Đức Chúa Trời, thật sự là số nhiều.

Êlôhim là Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ

Nếu nghĩ rằng chỉ có Đức Chúa Trời Cha thôi, thì thật khó để hiểu lời trong Sáng Thế Ký chương 1. Nhưng nếu bỏ đi quan niệm cố hữu rằng chỉ có Đức Chúa Trời Cha và tin y nguyên theo Kinh Thánh thì đó không phải là vấn đề khó. Hãy tìm lời giải đáp cho câu đố này trong câu tiếp theo.

“Ðức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Ðức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.” Sáng Thế Ký 1:27

Đức Chúa Trời dựng nên loài người theo hình của Đức Chúa Trời, theo tượng của Đức Chúa Trời, và người nam cùng người nữ đã được dựng nên. Điều này có nghĩa là Đức Chúa Trời tồn tại với hình nam và hình nữ. Loài người chỉ hiểu biết về Đức Chúa Trời mang hình nam thôi, nên trong suốt thời gian dài đã gọi Đức Chúa Trời là “Cha”. Thế thì chúng ta phải gọi Đức Chúa Trời mang hình nữ là gì? Đương nhiên phải gọi là “Mẹ”. Nói cách khác, không chỉ có Đức Chúa Trời Cha mà còn có Đức Chúa Trời Mẹ nữa. Thế nên Đức Chúa Trời đã phán là “Chúng Ta”. Vì vậy, Đức Chúa Trời đã dựng nên muôn vật và cứu rỗi nhân loại là Êlôhim, tức là Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ.

Công việc của Đức Chúa Trời, Đấng phán là “Chúng Ta”

Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ đã luôn cùng nhau làm công việc cứu chuộc từ khi sáng thế. Ngài cùng nhau dựng nên trời đất muôn vật vào lúc ban đầu (Sáng Thế Ký 1:1-26), rồi tiếp tục cùng nhau trải bày công việc cứu rỗi. Hãy xem lịch sử dòng dõi Nôê xây cất thành Babên.

“Đức Giêhôva phán rằng: Nầy, chỉ có một thứ dân, cùng đồng một thứ tiếng; và kia kìa công việc chúng nó đương khởi làm; bây giờ chẳng còn chi ngăn chúng nó làm các điều đã quyết định được. Thôi! chúng ta hãy xuống, làm lộn xộn tiếng nói của chúng nó, cho họ nghe không được tiếng nói của người nầy với người kia. Rồi, từ đó Đức Giêhôva làm cho loài người tản ra khắp trên mặt đất, và họ thôi công việc xây cất thành. Bởi cớ đó đặt tên thành là Babên, vì nơi đó Đức Giêhôva làm lộn xộn tiếng nói của cả thế gian, và từ đây Ngài làm cho loài người tản ra khắp trên mặt đất.” Sáng Thế Ký 11:6-9

Đức Chúa Trời phán rằng “Chúng Ta” hãy xuống, làm lộn xộn tiếng nói của chúng nó. Tại đây, “Chúng Ta” có nghĩa là Đức Chúa Trời. Bởi vì ở câu 7 đã được phán rằng “Chúng Ta” sẽ làm lộn xộn tiếng nói, nhưng trong câu 9 thì được phán rằng Đức Giêhôva, tức là Đức Chúa Trời, đã làm lộn xộn tiếng nói. Theo đó, lời này có nghĩa rằng Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ cùng nhau làm cho dừng lại công việc xây cất thành Babên. Kể cả công việc lập nên và sai đấng tiên tri đi cũng là do Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ cùng nhau làm.

“Đoạn, tôi nghe tiếng Chúa phán rằng: Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta? Tôi thưa rằng: Có tôi đây; xin hãy sai tôi.” Êsai 6:8

“Chúa” trong “tiếng Chúa” chỉ về Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, thay vì phán “Ai sẽ đi cho Ta”, Đức Chúa Trời đã phán rằng “Ai sẽ đi cho Chúng Ta?”. Ghi chép Kinh Thánh thể này bày tỏ rằng mặc dù chỉ danh của Đức Chúa Trời Cha được ghi chép làm đại diện, nhưng từ sáng thế, Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ đã luôn cùng nhau làm công việc.

Lý do Đức Chúa Trời Êlôhim được chép là “một Đức Chúa Trời”

Một số người chủ trương rằng vì trong Kinh Thánh ghi chép “chỉ có một Đức Chúa Trời” (I Timôthê 2:5, 6:15) nên tuyệt đối không thể là hai Đấng. Song, nếu dò xem Kinh Thánh kỹ lưỡng thì không hề có mâu thuẫn khi biểu hiện Đức Chúa Trời Êlôhim là một Đấng. Để hiểu biết chính xác hơn về Đức Chúa Trời Êlôhim, hãy dò xem về Ađam và Êva, là người được dựng nên như hình Đức Chúa Trời và theo tượng của Đức Chúa Trời. Rõ ràng Ađam và Êva tồn tại là hai người riêng biệt. Song trong Kinh Thánh, đôi lúc họ được biểu hiện như là một người.

“Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian… Nhưng từ Ađam cho đến Môise, sự chết đã cai trị cả đến những kẻ chẳng phạm tội giống như tội của Ađam… Vì nếu bởi tội lỗi của chỉ một người mà mọi kẻ khác đều phải chết…” Rôma 5:12-15

Tại đây, “tội lỗi của chỉ một người” nghĩa là tội lỗi của Ađam. Tuy nhiên, trên thực tế, người phạm tội trước tiên không phải Ađam mà là Êva. Theo đó, lời này nên được biểu hiện là tội lỗi của chỉ một người là “Êva”, hoặc tội lỗi của “hai người” là Ađam và Êva. Song, Kinh Thánh nói rằng đó là tội lỗi của chỉ một người là Ađam. Điều này có nghĩa rằng hai người Ađam và Êva được coi là một người (Sáng Thế Ký 2:22-24).

Nếu Ađam và Êva, người được dựng nên theo hình của Đức Chúa Trời đã như vậy, thì Đức Chúa Trời – bản gốc của họ cũng giống như thế. Mặc dù Đức Chúa Trời tồn tại hai Đấng là Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ, nhưng vẫn có thể được biểu hiện là “một Đức Chúa Trời” nhiều bao nhiêu cũng được. Và giống như Kinh Thánh nói công việc mà hai người Ađam và Êva làm như thể công việc mà một người là Ađam đã làm, thì công việc mà Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ cùng nhau làm cũng có thể được nói là một mình Đức Chúa Trời Cha làm nhiều bao nhiêu cũng được.

Kinh Thánh dạy dỗ rằng người dân nhìn biết Đức Chúa Trời sẽ được nhận phước lành của Đức Thánh Linh và nước sự sống (Ôsê 6:3, Giăng 4:10), và những người không nhận biết Đức Chúa Trời sẽ không được cứu rỗi (II Têsalônica 1:8 , Ôsê 4:1). Khi hiểu ra và nhìn biết đúng đắn về Êlôhim, là Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ mà Kinh Thánh làm chứng, chúng ta có thể nhận lấy phước lành của nước sự sống (Khải Huyền 22:17).